Đó là bàn thắng mà có một cậu trẻ như tôi ngày đó mãi không thể nào quên được. Một pha làm bàn từ một trong những hậu vệ xuất chúng nhất của xứ sở Đan Mạch, của vùng Bắc Âu đầy thần thoại về những chàng chiến binh dũng mãnh. Và đối với những cổ động viên “trẻ trâu” như chúng tôi, chàng chiến binh Bắc Âu ấy lại được nhiều tình cảm hơn cả Steven Gerrard vĩ đại. Anh không ai khác, chính là Daniel Agger.
"Tôi đã có ý định này lâu lắm rồi. Thế đấy, tôi là một thành viên của đội bóng – một phần máu thịt của thành phố cảng. Tôi đã ở đây đủ lâu để dễ dàng đưa ra quyết định. Tôi hoàn toàn mãn nguyện với dòng chữ trên tay"
Agger để lại hình ảnh đẹp trong lòng CĐV Liverpool |
Dưới hình xăm về vị thần ngồi giữa nghĩa trang là ba cái đầu vua Viking với câu khẩu hiệu nổi tiếng ‘to see no evil, hear no evil, speak no evil’, đó là hình ảnh ba khuôn mặt tự may đi đôi mắt, đôi tai và cái miệng của mình để tránh đi những cám dỗ của quỷ dữ, nó giống như cách mà anh đã chống lại những lời chèo kéo của những thế lực bên ngoài thành phố cảng. Đó là lời hứa bảo đảm có danh hiệu lớn với gã khổng lồ Barcelona. Đó là một mức lương cao của gã nhà giàu mới nổi Manchester City. Nhưng không, anh đã không ngoảnh lại với màu đỏ của mình, một màu đỏ đầy nhạt nhòa trong những năm tháng khó khăn sau sự ra đi của Alonso và Torres.
Liverpool như quê hương thứ 2 của Agger |
“Tôi đã có ý định này lâu lắm rồi. Thế đấy, tôi là một thành viên của đội bóng – một phần máu thịt của thành phố cảng. Tôi đã ở đây đủ lâu để dễ dàng đưa ra quyết định. Tôi hoàn toàn mãn nguyện với dòng chữ trên tay”
Chàng trai đó đã trả lời như thế khi được hỏi về những hình xăm trên tay mình. Anh không bao giờ trở mặt với đội bóng của mình. Sau mùa 2013-2014, anh ra đi có phần ấm ức nhưng vẫn quyết định về quê để khoác áo đội bóng cũ Brondy- nơi là bệ phóng để anh đến với Lữ đoàn đỏ, cũng là nơi anh không phải khác chiến tuyến với những người đồng đội màu áo đỏ. Để rồi những tháng ngày sau đó là những tháng ngày địa ngục của HLV Rodgers khi ông chịu sự khinh ghét của bộ phận cổ động viên, sự chán ghét mà có lẽ đến sự ra đi của Gerrard sau này cũng không đáng sợ như vậy.
8 năm không phải là quá ngắn. Nhưng tại sao đối với chàng trai này lại là một thời gian không đủ dài để người hâm mộ cảm thấy thỏa mãn nhìn anh trong màu áo đỏ. 'Memento mori' – “Cái chết rồi sẽ đến”, đó là câu nói của một vị vua Viking nằm trên cánh tay phải của anh. Phải rồi, phải biết rằng có một ngày anh sẽ từ bỏ câu lạc bộ thân yêu của mình, nhưng những tình cảm và những kỉ niệm tốt đẹp của cổ động viên Liverpool sẽ mãi đồng hành cùng anh – YNWA.
Hãy nhắm mắt lại, và tưởng tượng bạn là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp ở châu Âu.
Tưởng tượng tiếp, bạn đang chơi cho một đội bóng đang trên đà đi xuống, ngôi sao chẳng còn ai, huấn luyện viên thì thay đổi liên tục, và Champion League thì là một thứ gì đó giống như Ngọc Trinh – dù nằm mơ cũng chả có.
Thế rồi một ngày đẹp trời nọ, Barcelona – một đội bóng chả có gì nổi bật ngoại trừ việc mới vô địch La Liga với 100 điểm, cộng thêm chiếc Siêu cúp Tây Ban Nha be bé – chồng lên bàn 15 triệu bảng để hỏi mua bạn.
Chưa hết. Gã trọc phú Manchester City với tham vọng bá chủ cũng đã gửi một lời đề nghị, với mức lương 100,000/bảng một tuần, gần gấp rưỡi mức lương hiện tại.
Bạn sẽ làm gì?
Liệu bạn có ….
…. *bụp bụp bụp bụp* xăm 4 chữ YNWA lên bốn ngón tay mình, đồng thời lên mặt báo để khẳng định tình yêu và lòng trung thành của mình với đội bóng đang chật vật ở ngoài top 6 Ngoại Hạng Anh?
Điên?
Các cổ động viên Liverpool không nghĩ vậy. Hay chí ít Daniel Agger không nghĩ như thế.
Mỗi khi nhắc đến “Liverpool” và “trung thành”, hầu hết những fan hâm mộ bóng đá đều nghĩ đến Steven Gerrard. Nhưng trong những năm gần đây, đội chủ sân Anfield vẫn còn một cầu thủ nữa; một cầu thủ mà nếu bạn không phải là fan của The Kop thì có thể bạn sẽ chỉ biết đến anh như một “Ừ thì lại một người đến, đá rồi đi”. Anh là Daniel Agger.
"Với một cầu thủ Đan Mạch, lòng trung thành và tôn trọng với một câu lạc bộ mà anh ta đang chơi là tất cả". – Daniel Agger
Câu nói trên dường như đã đi ngược lại với xu hướng hiện đại. “Cầu thủ G bỏ tập, muốn về đội M”, “S cáo ốm, bỏ tập đòi sang đội C” là những tít báo dường như đã trở thành quen thuộc. Ở một thế giới bóng đá kim tiền, nơi các đại gia sẵn sàng lót thảm đô-la để mời gọi cá cầu thủ, thì “trung thành” chỉ là một định nghĩa rất mong manh. Chẳng phải tiền bạc và danh vọng luôn là hai thứ mà một người đàn ông theo đuổi cả đời hay sao?
Agger cũng là một người đàn ông, mà thậm chí là một người đàn ông “xịn” với dòng máu Viking chính thống. Có lẽ, anh cũng rất thèm khát danh vọng, những danh hiệu cùng với một mức lương ngang bằng với các ngôi sao hàng đầu thế giới – điều Liverpool không thể cho anh. Nhưng vượt lên trên tất cả, lấn át những thèm khát của bản thân, Agger đã tìm được một cách khác để khẳng định mình, đó là lòng trung thành với đội bóng thành phố Cảng.
Năm 2010, AC Milan và Inter Milan được đồn thổi muốn mua hậu vệ người Đan Mạch.
Năm 2011, Juventus, Napoli muốn có chữ kí của anh.
Năm 2012, Real Marid của Mourinho được cho là đã đàm phán với Liverpool về Agger.
Năm 2013, Barca và Manchester City vẫy gọi anh.
Những đội đều mời anh bằng mức lương cao ngất ngưởng, suất chơi Champion League, cơ hội chơi bên cạnh những hảo thủ, và quan trọng nhất, danh hiệu.
"Không ai có thể nói không với Barca" – Alex Song.
Ồ, những “không ai” đó bao gồm Agger đấy.
Anh xăm “YNWA” lên tay. Anh vẫn ra sân, vẫn cắt bóng, vẫn đổ máu và nước mắt cùng chiếc áo đỏ. Anh vẫn bảo vệ đồng đội của mình mỗi khi có xô xát, hay tặng cho Torres một cánh tay vào mặt trong chuyến trở về của chàng tiền đạo người Tây Ban Nha. Anh khước từ tất cả, tiếp tục ở lại con tàu đắm Liverpool.
Khoan nói sâu về trình độ chuyên môn của Agger, điều đó nằm ngoài phạm vi của bài viết này. Chỉ cần nói qua rằng, đã có thời điểm anh cùng Skrtel được coi là cặp trung vệ hàng đầu Ngoại Hạng Anh. Nhưng với các cổ động viên Liverpool, điều đã đưa anh trở thành một tượng đài trong tâm trí họ lại chính là tình yêu trước sau như một với chú Phượng hoàng đỏ.
Và kể cả khi mối tình đã đến hồi kết thì tình yêu đó vẫn được duy trì.
Mùa 2013-2014, Agger đánh mất vị trí vào tay hậu vệ người Pháp Sakho sau hàng loạt những chấn thương. Cộng thêm mối quan hệ không mấy suôn sẻ với Brendan Rodgers, cuối mùa anh đã chia tay Liverpool sau tám năm chinh chiến.
Nhưng là về đâu?
Về Barca, nơi chưa bao giờ thôi muốn có anh để bù vào lỗ hổng mang tên Puyol, và là nơi có thể mang đến cho anh những danh hiệu cao quý?
Về Napoli, nơi ông thầy cũ Rafa Benitez đang chờ, người mà đã phát hiện ra tài năng và đem anh về Liverpool?
Hay chuyển sang Arsenal, để chắc một vị trí trong top 4, có cơ hội chơi ở Champions League, và vẫn được ở môi trường Ngoại Hạng Anh quen thuộc?
Câu trả lời là … Brøndby, câu lạc bộ thời niên thiếu của anh.
"Thật không thể chấp nhận được nếu tôi chơi cho một câu lạc bộ đối thủ của Liverpool …. Tôi tự hào khi được mang chiếc áo Liverpool trên mình" – Daniel Agger
Vậy đấy. Cho dù khi đã đi đến những trang cuối của sự nghiệp, anh vẫn dành một tình yêu và lòng trung thành vô hạn với Liverpool. Về với đội bóng quê hương, đồng nghĩa với việc từ bỏ bóng đá đỉnh cao trong khi vẫn có thể đá được vài năm nữa. Chắc khi đưa ra quyết định này, trong thâm tâm anh chỉ muốn người hâm mộ Liverpool không phải buồn khi thấy người đội phó của mình trong màu áo một đội bóng khác.
Anh ra đi không kèn không trống. Lướt qua các trang báo mạng Việt Nam, bạn sẽ chỉ tìm thấy những mẩu tin ngắn về việc anh rời câu lạc bộ. Ngoại trừ những diễn đàn của Liverpool, không có một bài báo tiếng Việt nào nói về quyết định đầy dũng cảm và chan chứa tình yêu Lữ đoàn đỏ của anh. Những tờ báo mạng dường như quá tập trung việc đội bóng nhiều tiền nào đó 99.99% chiêu mộ được Ronaldo, Gareth Bale hay Thomas Muller.
Vậy nên, bài viết này dành cho anh, để cái tên Agger khỏi rơi vào quên lãng, để mọi người biết đến nhiều hơn về một tượng đài ở sân Anfield, một cầu thủ đã từ chối tất cả danh vọng, tiền bạc vì tình yêu với màu áo đỏ.
Cảm ơn anh, Daniel Agger.
(Bài viết với tựa đề "Bức tường Đan Mạch: Lòng trung thành ít được biết đến" của tác giả Sonngo-4231.vn)
Bản tin Anfield
4 Nhận xét:
Xếp theo:Ông tìm .alignright ul và sửa margin-left thành 70% cho cân nha.
Trả lờiXóaok ông
XóaMà vl, lưng nó săm thế kia k đau à?
Trả lờiXóaĐau chứ ông, cơ mà dân nghiện kim bất chấp vì đam mê lắm :3
Xóa